茫 - mang
汪茫 uông mang

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Nước lớn mênh mông.

▸ Từng từ:
渺茫 miểu mang

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Mênh mông bát ngát.

▸ Từng từ:
茫然 mang nhiên

mang nhiên

phồn thể

Từ điển phổ thông

1. mù tịt, không biết gì
2. thất vọng, chán nản

▸ Từng từ:
茫茫 mang mang

mang mang

phồn thể

Từ điển phổ thông

mênh mông, mù mịt

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

To rộng, mênh mông. Hát nói của nguyễn công trứ có câu: » Xuân sầu mang mang tắc thiên địa « ( Mối sầu xuân mêng mông lấp cả trời đất ) — Nhân gian vô lộ nguyệt mang mang: nơi nhân gian không còn lối nẻo, chỉ có mặt trăng dõi dõi soi. » Hồn tử sĩ gió ù ù thổi, mặt chinh phu trăng dõi dõi soi « ( Chinh phụ ngâm ).

▸ Từng từ:
蒼茫 thương mang

Từ điển trích dẫn

1. Mênh mông, dằng dặc, không bờ bến. ◇ Thẩm Kình : "Viên khiếu mộ thiên trường, cảnh sắc thê lương, bàn hồi bách lí lộ thương mang" , , (Song châu kí , Nguyệt hạ tương phùng ) Vượn kêu trời tối dài, cảnh sắc thê lương, quanh co trăm dặm đường dài dằng dặc.
2. Lờ mờ không rõ. ◇ Liêu trai chí dị : "Trướng lập thiểu thì, văn thôn khuyển minh phệ, thương mang trung kiến thụ mộc ốc lư, giai cố lí cảnh vật" , , , (Trương Hồng Tiệm ) Ngậm ngùi đứng một lúc, nghe tiếng chó sủa trong thôn, giữa màn đêm lờ mờ nhìn thấy cây cối nhà cửa đều là cảnh vật làng cũ.
3. Vội vàng. ◇ Đỗ Phủ : "Đỗ Tử tương bắc chinh, Thương mang vấn gia thất" , (Bắc chinh ).

▸ Từng từ:
迷茫 mê mang

Từ điển trích dẫn

1. § Cũng viết là .
2. Mù mịt, không phân biện được phương hướng. ◇ Tiền Trừng Chi : "Song nhãn mê mang nhận bất thanh, Sâm sâm lãnh khí diêu tương bách" , (Tam nhất thượng nhân vân trúc ca ).
3. Hoang mang, tinh thần hoảng hốt. ◇ Quản Tử : "Nhân kí mê mang, tất kì tương vong chi đạo" , (Thế ).

▸ Từng từ: