斐 - phi, phỉ
斐然 phỉ nhiên

Từ điển trích dẫn

1. Văn vẻ, phong nhã. ◇ Lưu Vũ Tích : "Ngâm chi phỉ nhiên, dĩ kí cô phẫn" , (Thu thanh phú , Tự ).
2. Liều lĩnh, làm càn. ◇ Lục Du : "Phỉ nhiên vọng tác, bổn dĩ tự ngu, lưu truyền ngẫu chí ư trung đô, giám thưởng toại trần ư ất dạ" , , , (Tạ Vương Xu sứ khải 使).
3. Vẻ cuồng phóng, phát phẫn. ◇ Tăng Củng : "Chu du đương thế, thường phỉ nhiên hữu phù suy cứu khuyết chi tâm, phi đồ thị bì phu, tùy ba lưu, khiên chi diệp nhi dĩ dã" , , , , (Thướng Âu Dương học sĩ đệ nhất thư ).
4. Khinh khoái, phiên nhiên. ◇ Sử Kí : "Kết Tử Sở thân, sử chư hầu chi sĩ phỉ nhiên tranh nhập sự Tần" , 使 (Thái sử công tự tự ).

▸ Từng từ:
萋斐 thê phỉ

Từ điển trích dẫn

1. Hoa văn nhiều nhõi, có rằn có bông nhỏ nhặt. § Cũng viết là "thê phỉ" . ◇ Thi Kinh : "Thê hề phỉ hề, Thành thị bối cẩm" , (Tiểu nhã , Hạng bá ) Với những hình dáng có rằn có bông nhỏ nhặt, Có thể điểm xuyết thành bức gấm rực rỡ. § Sau dùng "thê phỉ" để ví với lời thêu dệt, gièm pha.

▸ Từng từ: