秀 - tú
优秀 ưu tú

ưu tú

giản thể

Từ điển phổ thông

ưu tú, xuất sắc

▸ Từng từ:
俊秀 tuấn tú

Từ điển trích dẫn

1. Người tài trí xuất chúng. ◇ Tam quốc chí : "Chiêu diên tuấn tú, sính cầu danh sĩ" , (Ngô Chủ truyện ) Chiêu nạp người tài trí xuất chúng, đón mời danh sĩ.
2. Tài trí kiệt xuất. ◇ Lí Bạch : "Quần quý tuấn tú, giai vi Huệ Liên" , (Xuân dạ yến đào lý viên tự ) Các em tài trí kiệt xuất, đều giỏi như Huệ Liên.
3. Dong mạo tốt đẹp, tú mĩ. ◎ Như: "phong tư tuấn tú" 姿.
4. Đời Minh gọi dân thường được nhận vào Quốc tử giám là "tuấn tú" .
5. Đời Thanh gọi quan lại người Hán không có xuất thân là "tuấn tú" .

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tài giỏi hơn người — Ta còn hiểu là mặt mũi dáng dấp tốt đẹp.

▸ Từng từ:
優秀 ưu tú

ưu tú

phồn thể

Từ điển phổ thông

ưu tú, xuất sắc

Từ điển trích dẫn

1. Trội hơn, tốt hơn, đẹp hơn.
2. ☆ Tương tự: "kiệt xuất" , "ưu dị" .

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tốt đẹp hơn cả. Giỏi hơn cả.

▸ Từng từ:
慧秀 tuệ tú

Từ điển trích dẫn

1. Thông minh. ◇ Hầu Sinh : "Vật sản phong phú, nhân dân tuệ tú" , (Ai Giang Nam ).

▸ Từng từ:
才秀 tài tú

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Giỏi giang.

▸ Từng từ:
清秀 thanh tú

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Đẹp đẽ cao cả. Truyện Nhị độ mai : » Dạng gười thanh tú, vẽ người văn chương «.

▸ Từng từ:
秀士 tú sĩ

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Người học trò giỏi.

▸ Từng từ:
秀才 tú tài

tú tài

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

học trò, người đi học

Từ điển trích dẫn

1. Đời Hán bắt đầu có khoa thi tuyển chọn "tú tài". Đến đời Hán những người ứng thí đều gọi là "tú tài".
2. Người đi học, thư sinh. § Từ thời nhà Minh, nhà Thanh, những người đi học ở phủ, huyện đều gọi là "tú tài".
3. Chỉ người có tài năng đặc biệt. ◇ Sử Kí : "Ngô đình úy vi Hà Nam thủ, văn kì tú tài, triệu trí môn hạ" , , (Khuất Nguyên Giả Sanh truyện ).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Danh vị khoa bảng dành cho người thi đậu kì thi Hương, nhưng ở bậc dưới. Hát nói của Trần Tế Xương: » Huống chi nay đã đỗ tú tài «.

▸ Từng từ:
芳秀 phương tú

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Thơm tho đẹp đẽ. Nói về hoa cỏ.

▸ Từng từ:
英秀 anh tú

Từ điển trích dẫn

1. Ưu mĩ, cao thượng. ◇ Tam quốc chí : "Anh tú chi đức... trác lịch quán quần" ... (Trương Ôn truyện ) Đức hạnh cao thượng... siêu việt xuất chúng.
2. Người tài năng trác việt.
3. Xinh đẹp, tuấn mĩ. ◇ Băng Tâm : "Bằng song lập trước nhất cá thiếu niên... mi mục ngận anh tú" ... (Tư nhân độc tiều tụy ) Có một thiếu niên đứng dựa cửa sổ... vẻ mặt vô cùng xinh đẹp.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tài giỏi tốt đẹp hơn người.

▸ Từng từ:
閨秀 khuê tú

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Chỉ người đàn bà đức hạnh và tài giỏi. » Xưa nay khuê tú mấy người « ( Thơ cổ ).

▸ Từng từ:
眉清目秀 mi thanh mục tú

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ.

▸ Từng từ: