Sao và sương, chỉ một năm. Vì theo người xưa, sao trên trời một năm đi được một vòng, còn sương thì một năm trở về một lần. Thơ Bà Huyện Thanh quan: » Đến nay thắm thoát mấy tinh sương «.
Sương và Tuyết. Chỉ nỗi đau khổ lạnh lùng. Đoạn trường tân thanh : » Tuyết sương ngày một hao mòn mình ve « — Chỉ màu trắng. Tóc bạc trắng.Thơ Tản Đà: » Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương «.
Căn phòng lạnh lùng của người đàn bà lẻ loi. Cung oán ngâm khúc có câu: » Ai ngờ tiếng quyên kêu ra rả, điệu thương xuân khóc ả sương khuê « — Cũng chỉ căn phòng của người đàn bà góa chồng.
Gió và sương — Chỉ những cực khổ gian nan ở đời — Cũng chỉ sự chịu đựng gian khổ ở đời, giống như cây tùng cây bách chịu đựng gió sương. Đoạn trường tân thanh có câu: » Phong sương được vẻ thiên nhiên, mặn khen nét bút càng nhìn càng tươi «.