硜 - khanh
硜硜 khanh khanh

Từ điển trích dẫn

1. (Trạng thanh) Tiếng đá va chạm nhau.
2. Hẹp hòi, cố chấp. ◇ Luận Ngữ : "Khanh khanh nhiên, tiểu nhân tai" , (Tử Lộ ) Hẹp hòi cố chấp, tiểu nhân thay!
3. Vững chắc, kiên định.

▸ Từng từ: